Vietnamese Hymn A-L

Khải Hoàn Ca


Đây Vua chiến thắng vinh quang trở
lại toàn dân cất tiếng tung hô
Đây Vua chieán thaéng oai phong trôû
laïi toaøn daân khaép nôi möøng Ngaøi
Bao tieáng hoø reo vang khaép nôi ngôïi
khen bao chieán coâng oai huøng.
Vua Trôøi hoâm nay ñaõ chieán
thaéng vinh quang trôû
laïi toaøn daân haùt khen möøng Ngaøi.


Alleluia! Tung hoâ muoân
ñôøi möøng Vua chieán thaéng vinh quang
Alleluia! Tung hoâ chan
hoøa ngaøy Vua hieån vinh trôû laïi.
Bao tieáng hoø reo vang khaép nôi ngöôøi
vui theo khuùc ca khaûi hoaøn trong ngaøy.
Vinh quang Vua chieán thaéng oai phong trôû
laïi toaøn daân haùt vang möøng Ngaøi.

 


Kìa Lòng Yêu Thương Chúa Phi Thường


1. Kìa lòng yêu thương Chúa phi thường,
Tìm tôi, tội nhân đáng thương,
Giàu lòng ái truất vác lên vai,
Đem tôi về nơi chuồng Ngài;
Thần sứ hát vang, Ha-lê-lu-gia!
Thiên đình rền tiếng hoan ca nhịp hòa.


Điệp khúc
Tìm tôi do ái tâm Ngài,
Chuộc mua tôi, huyết tuôn dài,
Ân điển đã đưa tôi vào trong chuồng chiên,
Ân lớn lao đưa chiên vô chuồng nghỉ yên.


2. Rượu, dầu xoa nơi vết thương tôi,
Hồn mê mệt nay tỉnh hồi;
Nhờ lời bảo đảm vững tâm tôi:
“Nay con thuộc Ta đây rồi”.
Lời quý ấy tôi chưa nghe ai truyền,
Nghe được hàn gắn vết thương tâm liền.


3. Ngài xòe cho xem dấu đinh tay, Vì tôi Ngài tuôn huyết đầy,
Lạ lùng chiếc mão kết những gai,
Christ cam đội trên đầu Ngài;
Thầm nghĩ chẳng xứng đáng chi thân nầy,
Christ liều mạng báu mang đau thương đầy.


4. Ngồi gần bên Christ, ngắm tinh tường,
Thần nhan lòa hơn thái dương;
Vào giờ lễ bái cảm xúc thay,
Tôi vui thuật ơn lạ này;
Dường cõi vĩnh viễn cũng không bao dài,
Chưa gọi là thỏa cho ta ngợi Ngài.


5. Lịch thời gian qua, suốt bao ngày,
Giờ đây bình yên thỏa thay!
Chờ đợi Sao Mai sớm phát quang,
Muôn tia bình minh huy hoàng;
Rồi Chúa sẽ kêu ta lên bên ngai,
Không còn tì vít nên tân nương Ngài.

 


Kìa, Chín Mươi Chín Con


Kìa chín mươi chín con nằm bình yên,
Trong bốn vách tường ràn chiên,
Một con bơ vơ nơi dốc núi xa,
Xa cách cửa vàng nhà Cha:
Ngơ Ngác quẩn quanh non núi gốc gai,
Vắng bóng Cứu Chúa, Người chăn êm ái,
Vắng bóng Cứu Chúa dìu dắt đêm ngày.


Còn chín mươi chín chiên kìa đẹp bao,
Ôi, Chúa chẳng hài lòng sao?
Lệ tuôn Jêsus quay đáp thiết tha
Con đó đã lìa ràn ta”,
Lên dốc, xuống đường, bao quản khó gay,
Quyết sống chết kiếm một con chiên ấy,
Quyết sống chết kiếm tìm con chiên nầy!


Tuyệt nhiên không ai đo dò cạn sâu,
Sông, suối, Chúa từng vượt đâu,
Hoặc đêm âm u tâm Chúa chẳng yên,
Nôn nả cố tìm gặp chiên.
Trong núi Chúa nghe chiên ré thảm thương,
ốm yếu sắp chết nào ai cấp dưỡng,
ốm yếu sắp chết nào ai am tường.


Lạy Jê-sus sao trên đường thượng sơn,
In dấu huyết từng bàn chân?”
Vì chiên kia nên ta đổ huyết ra,
Khi kiếm nó dọc rừng xa
Tay Chúa cớ sao lưu dấu vết đây?”
Ấy lúc bóng tối bị gai đâm đấy,
Trong đêm tối tăm bị rách tay này.


Điệu ca nghe như lôi đình dội vang,
Rung núi lớn, dậy rừng hoang,
Vượt qua không trung lên đến thánh môn
Vui quá đã tìm được con!
Thiên sứ đứng quanh bên Chúa xướng ca
Cứu Chúa đã kiếm được chiên vui quá,
Cứu Chúa đã kiếm được chiên vô nhà!