Vietnamese Hymn A-L

Giờ được chiêm ngưỡng thập giá


1.Giờ được chiêm ngưỡng thập giá quí hoá,
nơi Đông Cung Thánh xưa chịu hình đây.
Lòng thật coi phú quí thảy lỗ cả,
quyết bỏ hết kiêu ngạo tâm tánh này.


2. Nguyền Giê-xu giúp tôi chẳng khoe khoang,
duy khoe ơn Chúa bỏ mình vì tôi.
Mọi vật hư ảo xưa mãi mê man,
nay đem dâng nơi thập tự giá rồi.


3. Nhìn đầu, tay, chân Chúa cám cảnh bấy!
Yêu thương bi đát chung hoà giọt rơi.
Từ nghìn xưa chẳng chi sánh cảnh ấy,
há thấy mão miện bằng gai khác đời?


4. Mình Ngài lưu huyết dường khoác xích y.
Tay, chân đinh đóng khổ hình vì tôi.
Đời này tôi kể mình đã chết đi,
cõi thế đối tôi thật như chết rồi.


5. Dầu rằng tôi có toàn cả thế giới,
đem dâng cho Chúa vẫn hèn mọn thay!
Kỳ diệu thay ái tình Chúa thắm tươi,
xui tôi vui dâng hồn, thân cả rày.

 


Giữa Đêm Yên Tịnh


1. Vào lúc đêm xuống nhẹ nhàng, êm đềm, bài ca thiên binh cất lên
Lời hát hòa tiếng hạc cầm vang rền, vừa khi nhân thế ngủ yên
“Khắp đất loài người tràn ngập bình an, bởi ơn Vua của thiên đàng”
Trần thế chìm giữa yên tịnh mơ màng, lặng nghe cung Thánh lừng vang.


2. Bài hát năm xưa như còn vang rền, từ miền xa xăm Bết-lem
Gợi nhớ truyện tích Vua Trời nhân hiền, hạ sanh trong chốn chuồng chiên
Chúa đến tìm người lạc loài ngàn nơi, cứu vớt tha thứ muôn tội
Được hưởng hạnh phước do tình yêu trời, trần gian vang tiếng mừng vui.


3. Vào lúc đêm xuống nhẹ nhàng, êm đềm, bài ca thiên binh cất lên
Lời hát hòa tiếng hạc cầm vang rền, vừa khi nhân thế ngủ yên
“Khắp các từng trời tràn ngập quang vinh, trái đất vui hưởng thanh bình
Hạnh phước từ chốn thiên đàng cho người, bình an trên khắp mọi nơi.”

 


Hằng Nương Trong


1. Thật tôi có sự bình an mà trần thế không thể ban,
Cũng không ai đoạt khỏi tâm tôi rày;
Dầu thử thách trên đường tôi dường một đám mây áng ngang,
Giữa cảnh kia hằng thấy tâm an thái thay!


ĐK :
Hằng nương trong Chúa muôn đời. Jê-sus Chúa tôi.
Hằng nương trong Chúa muôn đời, thỏa vui ngọt ngào;
Đêm ngày luôn nghe tiếng êm dịu,
”Quyết ta chẳng xa ngươi”.
Có Chúa bên tôi suốt đời, chiếc đơn đâu nào!


2. Từ khi có sự bình an dịu đàng đến tâm của tôi,
Cả thế gian dường hát tôn Vua Trời;
Sự reng rối trong lòng tan, màn đêm biến nên sáng vui,
Cứ hát khen ngợi Cứu-Chúa vinh hiển thôi.


3. Bình-an giống châu ngọc kia, đầy thân vốn đất sét đây,
Lúc tôi đương còn trải qua đời nầy;
Ngài sắp tái lâm rày mai, gọi tôi đến trong đám mây;
Đến cố gia miền thánh-quốc vinh hiển thay!